Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Hai Tuần XXIV Mùa Thường Niên | Lc 7,1-10 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ HAI TUẦN XXIV MÙA THƯỜNG NIÊN

 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (7,1-10)

1 Khi ấy, sau khi giảng dạy dân chúng, Đức Giêsu vào thành Capharnaum. 2 Một viên đại đội trưởng kia có người nô lệ bệnh nặng gần chết. Ông ta yêu quý người ấy lắm. 3 Khi nghe đồn về Đức Giêsu, ông cho mấy kỳ mục của người Do Thái đi xin Người đến cứu sống người nô lệ của ông.

4 Họ đến gặp Đức Giêsu và khẩn khoản nài xin Người rằng: “Thưa Ngài, ông ấy đáng được Ngài làm ơn cho. 5 Vì ông quý mến dân ta. Vả lại chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta”. 6 Đức Giêsu liền đi với họ. Khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này cho bạn hữu ra nói với Người: “Thưa Ngài, không dám phiền Ngài quá như vậy, vì tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi. 7 Cũng vì thế, tôi không nghĩ mình xứng đáng đến gặp Ngài. Nhưng xin Ngài cứ nói một lời, thì đầy tớ của tôi được khỏi bệnh. 8 Vì chính tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi!’ là nó đi; bảo người kia: ‘Đến!’ là nó đến; và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’ là nó làm”. 9 Nghe vậy, Đức Giêsu thán phục ông ta, Người quay lại nói với đám đông đang theo Người rằng: “Tôi nói cho các ông hay: ngay cả trong dân Israel, tôi cũng chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế”. 10 Về đến nhà, những người đã được sai đi thấy người nô lệ đã khỏi hẳn.

SUY NIỆM

Thật đáng ngưỡng mộ đức tin của viên đại đội trưởng ngoại giáo trong bài Tin mừng hôm nay. Niềm tin của ông dựa vào chân lý mà ông gặp được. Ông coi Chúa Giêsu như là Đấng quyền năng thực sự trên mọi sinh linh và ông dành cho Người một sự tôn trọng đặc biệt. Mặc dầu ông là người có quyền thế nhưng ông coi quyền thế của mình không đáng gì với quyền uy của Chúa. Ông không dám đến gần Người, nhưng ông cậy nhờ mấy vị kỳ mục Do Thái làm trung gian tiếp xúc với Chúa Giêsu cho ông. Khi nghe ông trình bày mọi sự, Chúa Giêsu tỏ ý đến tận nhà ông, nhưng ông lại cảm thấy nhà ông bất xứng đón tiếp Chúa. Ông nhìn nhận mọi chức vụ và địa vị đều dưới quyền của Thiên Chúa, và ông đã khiêm tốn nói lên: “Lạy Ngài, không dám phiền Ngài hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Ngài vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Ngài, nhưng xin Ngài phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh” (Lc 7,7). Tất cả tâm tình, thái độ cử chỉ của người sĩ quan ngoại giáo này đã làm cho Chúa Giêsu phải ngạc nhiên và tán dương: “Tôi bảo thật các ông, cả trong dân Israel tôi cũng chẳng thấy một niềm tin như vậy”.

Chúa Giêsu đã ban ơn cứu giúp theo ý nguyện của viên đại đội trưởng ngoại giáo. Điều này chứng tỏ ơn cứu độ của Chúa đến với hết mọi người có niềm tin vào Chúa. Điều đó nhắc nhớ chúng ta trong sứ vụ của người môn đệ phải có óc cởi mở để có thể đến và phục vụ hết mọi người, mặt khác, chúng ta cũng phải biết nhạy cảm quan sát trong số những anh chị em lương dân hay những anh chị em đang sống chung quanh mình, có những ai đang sống đời sống ngay lành, gần gũi với tinh thần Kitô giáo để khơi dậy cho họ niềm tin vào Thiên Chúa tình thương, quan phòng và tạo dựng muôn loài.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn biết học nơi người sĩ quan Rôma ngoại giáo này những đức tính cao đẹp trong cách ứng xử, nhờ đó mới mong được mọi người quý mến và xứng đáng đón nhận phúc lành của Chúa. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.